Dịch giả: Lê Anh Minh
Nguồn: http://denthuongthuykhue.wordpress.com/
Nguyên văn:
文 昌帝 君 陰 騭 文
帝 君 曰 : 吾 一 十 七 世 為 士 大 夫 , 身 未 嘗 虐 民 酷 吏 , 濟 人 之 難 , 救 人 之 急 , 憫 人 之 孤 , 容 人 之 過 , 廣 行 陰 騭 , 上 格 蒼 穹 , 人 能 如 我存 心 , 天 必 賜 汝 以 福
於 是 訓 於 人 曰 : 昔 于 公 治 獄 , 大 興 駟 馬 之 門 , 竇 氏 濟 人 , 高 折 五 枝 之 桂 , 救 蟻 中 狀 元 之 選 , 埋 蛇 享 宰 相 之 榮
欲 廣 福 田 , 須 憑 心 地 , 行 時 時 之 方 便 , 作 種 種 之 陰 功 , 利 物 利 人 , 修 善 修 福
正 直 代 天 行 化 , 慈 祥 為 國 救 民
忠 主 孝 親 , 敬 兄 信 友 , 或 奉 真 朝 斗 , 或 拜 佛 念 經 , 報 答 四 恩 , 廣 行 三 教
濟 急 如 濟 涸 轍 之 魚 , 救 危 如 救 密 羅 之雀
矜 孤 恤 寡 , 敬 老 憐 貧 , 措 衣 食 周 道 路 之 饑 寒 , 施 棺 槨 免 屍 骸 之 暴 露
家 富 提 攜 親 戚 , 歲 饑 賑 濟 鄰 朋 , 斗 稱 須 要 公 平 , 可 輕 出 重 入 , 奴 僕 待 之 寬 恕 , 豈 宜 備 責 荷 求
印 造 經 文 , 創 修 寺 院 , 捨 藥 材 以 拯 疾 苦 , 施 茶 水 以 解 渴 煩
或 買 物 而 放 生 , 或 持 齋 而 戒 殺 , 舉 步 常 看 蟲 蟻
禁 火 莫 燒 山 林 , 點 夜 燈 以 照 人 行 , 造 河 船 以 濟 人 渡 , 勿 登 山 而 网 禽 鳥 , 勿 臨 水 而 毒 魚 蝦 , 勿 宰 耕 牛
勿 棄 字 紙 , 勿 謀 人 之 財 產 , 勿 妒 人 之 技 能 , 勿 淫 人 之 妻 女 , 勿 唆 人 之 爭 訟 , 勿 壞 人 之 名 利 , 勿 破 人 之 婚 姻 , 勿 因 私 讎 使 人 兄 弟 不 和 , 勿 因 小 利 使 人 父 子 不 睦 , 勿 依 權 勢 而 辱 善 良 , 勿 恃 富 豪 而 欺 窮 困
善 人 則 親 近 之 , 助 德 行 於 身 心 , 惡 人 則 遠 避 之 , 杜 災 殃 於 眉 睫 , 常 須 隱 惡 揚 善 , 不 可 口 是 心 非
剪 礙 道 之 荊 榛 , 除 當 途 之 瓦 石 , 修 數 百 年 崎 嶇 之 路 , 造千 萬 人 往 來 之 橋 , 垂 訓 以 格 人 非 , 損 資 以 成 人 美 , 作 事 須 循 天 理 , 出 言 要 順 人 心
見 先 哲 於 羹 牆 , 慎 獨 知 於 衾 影 , 諸 惡 莫 作 , 眾 善 奉 行 , 永 無 惡 曜 加 臨 , 常 有 吉 神 擁 護
近 報 則 在 自己 , 遠 報 則 在 兒 孫 , 百 福 駢 臻, 千 祥 雲 集 , 豈 不 從 陰 騭 中 得 來者 哉
Bản dịch:
Văn Xương Đế Quân Âm Chất Văn
Ta 17 kiếp hóa thân làm sĩ đại phu, chưa hề ngược đãi dân chúng và nha lại; ta giúp người lúc khốn khó, cứu người khi khẩn cấp, khoan dung lầm lỗi của người, thi hành âm chất khắp nơi, nên được đặc cách lên cõi trời. Ai biết giữ lòng gìn tâm như ta, Trời sẽ ban phúc cho.
Thế nên ta dạy người đời rằng: Ngày xưa có Vu công [hiền từ] giữ ngục, về sau con [là Vu Định Quốc] nên thừa tướng; [đời Tống có Tống Giao]cứu bầy kiến khỏi chết đuối mà đỗ trạng nguyên; người họ Đậu [tức Đậu Yên Sơn] do cứu người mà sau thành văn quan cao tột; có kẻ chôn xác rắn mà sau nên tể tướng vẻ vang.
Muốn rộng mở ruộng phước phải cậy trông tấm lòng của mình, luôn thi hành những tiện ích cho đời, tạo muôn việc âm đức, lợi cho muôn vật và con người, làm thiện làm phước.
Hãy ngay thẳng thay Trời hành đạo và giáo hóa dân, thương xót bao dung vì nước cứu dân.
Trung với vua, hiếu với cha mẹ, kính trọng anh, tin cậy bạn bè, hoặc thờ phụng tiên gia và triều kiến sao Bắc Đẩu, hoặc lạy Phật niệm kinh, báo đáp bốn ân, thi hành rộng khắp giáo lý của Tam giáo là Nho-Thích-Đạo.
Giúp kẻ nguy cấp như thể [giúp] con cá nằm trong vết xe khô cạn nước, cứu kẻ lâm nguy như thể [giúp] con chim sẻ đang vướng lưới dầy.
Thương xót cô nhi và quả phụ, kính trọng người già, thương người nghèo khó, xếp đặt y phục và lương thực để chu cấp kẻ lỡ đường đói lạnh, bố thí quan tài để tránh cho kẻ chết khỏi bị phơi bày thi thể.
Nhà giàu thì cùng chia sớt với người thân thích, năm đói kém phải cứu giúp hàng xóm và bạn bè, cái đấu cây cân phải cho công bằng, không thể cân đo cho người thì nhẹ mà cân đo cho mình thì nặng, đối đãi tôi tớ khoan dung, sao lại phải trách móc và đòi hỏi khe khắt nơi họ?
In ấn kinh sách, sáng lập và tu bổ chùa chiền, đem tiền bạc và thuốc men cứu vớt kẻ khổ đau bệnh tật, bố thí nước trà giúp người giải cơn khát.
Hoặc là mua loài vật để phóng sinh, hoặc ăn chay để tròn giới cấm sát sinh, bước chân đi thường xem kỹ kẻo đạp nhầm con sâu cái kiến.
Cấm lấy lửa đốt núi rừng; hãy đốt đèn soi đường cho người đi đêm tối, làm tàu thuyền trợ giúp người vượt sông, chớ lên núi giăng lưới bắt chim chóc, chớ xuống nước dùng thuốc độc bắt cá tôm, chớ giết trâu cày.
Chớ vất bỏ giấy có chữ, chớ mưu chiếm tài sản của người, chớ ganh tỵ tài năng của người khác, chớ gian dâm với vợ và con gái của người, chớ xúi dục người khác tranh chấp và kiện tụng, chớ phá hoại thanh danh và quyền lợi người khác, chớ phá hoại hôn nhân của người, chớ vì tư thù mà làm cho anh em người khác bất hoà, chớ vì mối lợi vặt mà làm cha con người khác nghịch nhau, chớ cậy quyền thế mà làm nhục người lương thiện, chớ cậy mình là phú hào mà khi rẻ kẻ khốn cùng.
Hãy thân cận người hiền đức, họ sẽ trợ giúp thêm đức hạnh cho ta; hãy lánh xa kẻ ác, nhờ đó ta tránh được tai ương trước mắt; hãy luôn tuyên dương điều thiện và ngăn trừ điều ác của người; chớ có bằng mặt mà chẳng bằng lòng.
Chặt bớt cây cối gai góc cản trở đường đi, dẹp bỏ gạch ngói nằm giữa đường, tu sửa đường gập ghềnh khúc khuỷu mấy trăm năm, xây cầu kiều cho muôn vạn người qua lại, để lời khuyên nhủ nhằm sửa lầm lỗi của người, chịu hao tốn tài của để người khác được tốt đẹp, làm việc gì cũng noi theo lẽ trời, lời nói thì phải hợp lòng người.
Ngưỡng mộ các bậc hiền triết thuở xưa dường như các ngài luôn hiển hiện trước mắt, thận trọng khi ở một mình và không hổ thẹn với chính mình; chớ làm các điều ác, hãy làm mọi điều thiện, vĩnh viễn sao xấu không chiếu vào vận mệnh [của mình], các thiện thần thường ở bên cạnh và bảo vệ cho.
Báo ứng gần thì nơi bản thân mình, báo ứng xa thì nơi con cháu, trăm phúc cùng đến, ngàn may mắn tụ về, đó chẳng phải là từ âm chất mà có được hay sao?”
(Bản dịch của Lê Anh Minh)